CÓ ĐIỀU GÌ TÌM ĐẾN KHI BẠN TUỔI 25?

CÓ ĐIỀU GÌ TÌM ĐẾN KHI BẠN TUỔI 25?

Đối với những cô gái chập chững vào đời, tuổi 25 là hồi chuông báo vang lên gọi bạn đã đến lúc phải trưởng thành. Bạn phải tự quyết định cuộc sống sau này của mình. Tự mình đối mặt với thế giới rộng lớn ngoài kia. Phải học cách quản lý cảm xúc, học cách nhìn nhận con người và phấn đấu vì con đường mình chọn. Đến tuổi 25 cũng là lúc mà các cô gái phải đi tìm câu trả lời cho câu hỏi: “Đâu là người phụ nữ như tôi mong muốn?”


Cảm xúc không phải là điều dễ dàng bộc phát

Khi một cô gái đã trải qua quá nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau khi nhìn nhận về cuộc sống thì cũng là lúc mà cô ấy phải tự mình quản lý nó một cách thật tốt. Không dễ dàng khóc vì một chuyện xúc động ngoài đường, cũng không cười sảng khoái vì mình thấy vui chốn đông người.

Mọi thứ dường như được kiểm soát tốt hơn, nhưng cũng có phần cứng nhắc hơn. Khi còn non trẻ, chúng ta thường dễ tổn thương, dễ bận tâm và cũng dễ dàng quên được. Nhưng nỗi buồn ở tuổi trưởng thành lại là thứ âm ỉ, khó hình dung và cũng khó giải tỏa.

Khi còn đôi mươi, chúng ta rất dễ tâm sự lòng mình và những khó khăn trước mắt cho một ai đó mà chúng ta vội vàng tin tưởng. Nhưng sau này, khi biết lòng tin đặt sai chỗ, chúng ta thu mình nhiều hơn và cũng trải nghiệm nỗi buồn một cách cô độc hơn.
 
Cứ như vậy, ở ngoài một cô gái trông rất bình ổn, vẫn sẽ cười nói và sinh hoạt bình thường. Nhưng cảm xúc dần được giấu kín đi, chúng ta không bộc phát một cách tùy hứng nhưng cũng không phải là thờ ơ với mọi diễn biến xung quanh. Chỉ là chúng ta biết cách quản lý cảm xúc của mình hơn một chút.

Lần đầu trải nghiệm nỗi cô đơn

Gặp gỡ rồi chia ly là điều không thể tránh khỏi trong cuộc sống. Mỗi người ta gặp, mỗi dấu ấn họ để lại trong ký ức của ta đều là một kỷ niệm. Có khi là vui, buồn, đáng nhớ và cũng đáng quên. Có khi là một bài học, nhưng có khi cũng là một câu nói đơn thuần.

Quan trọng hơn hết, chúng ta đang ở trong dòng đời, người đến người đi tấp nập. Chấp nhận chuyện cô đơn là điều không dễ dàng. Đi về một mình trên con đường đơn độc. Cuối tuần lang thang phố xá rồi tự thưởng cho mình một tách cà phê nóng ở quán quen. Sau những cuộc ồn ào, huyên náo. Ở lại với ta chỉ có sự cô đơn và đối diện với chính bản thân mình. Khi ấy, những cô gái sẽ bắt đầu thỏa hiệp và nhìn nhận rằng, cô đơn cũng có thể làm bạn với ta.

Cách để nhận biết một người trưởng thành thực ra vô cùng đơn giản. Hãy nhìn xem cách họ mỉm cười với cuộc sống thường ngày, và cô đơn dường như đã trở thành một "gia vị" vô cùng thân thiết.

Dịu dàng với bản thân hơn là thế giới

Khi chúng ta còn ở tuổi thiếu niên bồng bột, chỉ nghĩ cho mình mà dễ nổi giận và bài xích thế giới xung quanh. Vì lúc nào cũng có tư tưởng nổi loạn và muốn tự do. Nhưng sau đó một vài năm, chúng ta lại khao khát sự đón nhận của mọi người mà quên đi bản thân mình. Tùy tiện trừng phạt và dày vò bản thân vì ta đã không làm hài lòng một ai đó ngoài kia. Và tuổi 25 lại đến và mang thông điệp vì bản thân mình. Nhưng lần này, chúng ta học cách đối xử với mình dịu dàng và bao dung hơn.

Thay vì lãng phí thời gian và công sức để mài dũa thế giới theo cách chúng ta muốn, nhưng thế giới ngoài kia vốn đã có hình hài của nó. Chúng ta vì chạy theo những thứ mà quên mất hình dáng của bản thân mình. Để rồi chông chênh, vô định và chẳng biết mình là ai.

Hãy là chính bản thân mình

Dù bản thân có tẻ nhạt hay nổi bật thì số phận của mỗi chúng ta là một điều duy nhất của lịch sử. Mỗi ngày trôi qua, chỉ mặt trời vẫn mọc và trái đất vẫn quay, chúng ta vẫn còn thời gian để phấn đấu và trưởng thành theo cách mà mình muốn.

Một thất bại mang đến cho ta một bài học. Không phải vì là phụ nữ mà chịu bình lặng. Diana Von Furstenberg đã gửi đến những cô gái tuổi trưởng thành rằng:

“Khi còn là một cô bé, tôi không biết mình muốn làm gì, nhưng tôi luôn biết mình muốn trở thành người phụ nữ như thế nào. Tôi muốn làm chủ cuộc sống của bản thân, tự do và tự lập. Tôi biết là sự tự do chỉ có được nếu tôi biết tự chịu trách nhiệm với bản thân và những hành động của mình – xin để tôi được khẳng định một cách triệt để hơn – là khi tôi biết cách trở thành người bạn thân nhất của chính mình. Cuộc sống không phải lúc nào cũng là một chuyến đi êm đềm. Vật đổi sao dời, người đến rồi lại đi, chướng ngại vật sẽ xuất hiện và làm xáo trộn những dự định ban đầu, nhưng có một điều chắc chắn là bạn luôn có bản thân mình để làm bạn đồng hành.”

← Bài trước Bài sau →
back to top